Rong Rêu
Thềm vắng vườn hoang giấc mộng dài
Lạnh lẽo thinh không lòng cô quạnh
Gác vắng lầu xưa nhớ gót hài
Sen trắng thoảng hương hồn tê tái
Tìm đâu dáng ngọc nét trang đài
Cỏ dại phất phơ chiều gió cuốn
Lòng buồn ngơ ngẩn nắng vàng phai...
Phạm Thị Minh-Hưng
*
BÀI THƠ CUỐI
Thế là Em vĩnh viễn xa tôi,
Định mệnh an bài chỉ thế thôi!
Cầm bằng nước chảy hoa trôi - vội,
Đã chẳng yêu chi tiếc một thời,
Chắt chiu ôm ấp bao hư ảnh,
Giờ nát tan tìm Em ở đâu?
Se sắt lòng - Hoàng hôn có đợi?
Em đi rồi bóng tối chơi vơi!
*
VỀ THĂM CHỐN CŨ
Trở về thăm lại ngôi nhà xưa
Đường mòn lối nhỏ bước bơ vơ
Trời thu se lạnh phai màu lá
Thềm vắng tường hoen cảnh hững hờ
Chẳng có ai đâu để đợi chờ
Hoàng hôn phai bóng nắng lưa thưa
Không gian chìm lắng lòng thăm thẳm
Người cũ tình xưa giữa mộng hờ
Đầy sân tôi quét lá vàng khô
Quét bụi thời gian rớt bơ thờ
Có lần nào ai đi qua lối
Chợt nhớ người xa luống thẫn thờ?
Phạm Thị Minh-Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét