Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

MƯA VÀ NỖI NHỚ


Photobucket

Mưa và Nỗi Nhớ

Sài Gòn tháng sáu mưa bay bay,
Nhớ nhung lay lắt dáng em gầy
Còn đây cánh phượng hồng kỷ niệm
Ép vào trang vở sợ tàn phai...

Chiều nay mưa sướt mướt khung trời
Trường cũ một mình bước lẻ loi
Mưa âm thầm lạnh đôi vai nhỏ
Nỗi nhớ lại về nỗi đơn côi ...

Phượng yêu xưa vẫn còn đâu đó
Mãi trong nhau một thuở học trò
Đã xa xôi, tiếc thương ngày cũ
Giọt ngắn dài rơi đẫm giấc mơ

Tháng sáu Sài Gòn mưa nhạt nhòa
Cơn mưa dài, lấm ướt, phôi pha
Tìm đâu chuyến xe qua ngã rẽ,
Mưa giăng màn phủ khuất ...Tình xa...

Phạm Thị Minh-Hưng

Hoa phượng khoe sắc thắm trên bầu trời

TẶNG EM ÁO LỤA VÀNG

TẶNG EM ÁO LỤA VÀNG

Ừ thì em thích áo lụa vàng
Màu vàng hoàng yến đẹp kiêu sang
Hoàng lan xinh xắn lung linh nắng
Rực rỡ Cúc Mai, xuân dịu dàng...

Đừng yêu lá rụng úa chiều thu
Trải đầy ngõ vắng đẫm sương mù
Hoàng hôn lặng lẽ buồn thương nhớ
Yêu chi vàng nắng hạ...Ve ru!

Em phơi áo lụa nắng bên song
Nõn nà vàng mượt sợi tơ trong
Hai vạt phất phơ chiều gió lộng
Làm khổ duyên ai - Phận long đong...

Tặng em yêu lụa vàng hoa cải
Dải lụa mềm vắt vẻo sương mai,
Loài hoa thơm ngát đồi Việt Bắc,
Chào xuân vàng rực Tháng mười hai...

Phạm Thị Minh-Hưng

TIẾC THƯƠNG



TIẾC THƯƠNG
[Bài Thơ Thương Nhớ Về Cha]
Con giờ tiếc nhớ khôn nguôi
Cha còn đâu nữa đã người thiên thu
Bước Cha ướt đẫm sương mù
Từ ngày dâu bể phù du đất trời

Lòng con xót đắng tả tơi
Thương Cha lận đận rã rời thân đau
Một ngày biết nỗi hận - sầu
Là ngày khốn khó - hư hao - đoạn trường...

Cha yêu lạc chốn vô thường
Một mình nắng gió, núi rừng hoang vu
Tình đời mấy nẻo ưu tư
Bóng Cha khuất vắng biết từ phương nao?

Mịt mờ trời thấp đất cao
Bước va, bước vấp, bước nào yên vui...
Thương Cha giấc mộng dập vùi
Tìm đâu thấy nữa ngọt bùi dáng hoa

Cà phê nở trắng nhạt nhòa
Cành sương sướt mướt xót xa võ vàng!
Cỏ cây ngóng đợi hoang mang...
Chập chờn giấc ngủ bẽ bàng...tiếc thương.
Phạm Thị Minh-Hưng
*

NGƯỜI TÌNH MẶT VUÔNG



NGƯỜI TÌNH MẶT VUÔNG

Này dấu yêu người em trót thương
Tâm hồn vương vấn suốt canh trường
Xa một lúc, lòng sao nhung nhớ
Tràn đầy tâm tưởng mảnh tình vuông

Hỡi dấu yêu người tình mộng tưởng
Dệt tình mơ trong cõi vô thường
Tình anh đó tình yêu vô lượng
Sáng tựa trăng, óng ánh mặt gương...

Em sợ tình mong manh khói sương
Chiều thu lá úa nỗi buồn vương
Hay đông lạnh lẽo rơi đầy tuyết
Không còn ánh điện dẫn đưa đường...

Hứa nha anh! Giữ mãi tình nồng
Ngày hè ấm áp nắng mênh mông
Bên anh, em thấy đời tươi mới
Tình ta trong sáng...Giấc mơ hồng.

Phạm Thị Minh-Hưng.


Inline image 2

GIÓ MƯA THÁNG BẢY


Đường Nguyễn Huệ xưa...

GIÓ MƯA THÁNG BẢY


Gió lạnh lùng tung làn tóc rối,
Cây Phượng buồn hoa rụng tả tơi
Mưa rơi ướt nhạt nhòa sân vắng
Trường xưa chẳng thấy bóng một người...

Mưa giăng giăng rớt giọt vơi đầy

Không gian sầu lắng đọng cỏ cây
Màn mưa sương khói mờ che khuất
Phố cũ lạnh tanh có thấy ai!

Tìm đâu tia nắng ấm bên song

Từng hạt bình minh lấp lánh hồng
Gió kéo mưa về ngang lối nhỏ
Tình ơi thương nhớ rối tơ lòng!

Có tiếc gì không thuở hẹn hò

Bơ vơ một bóng dưới trời mưa
Mưa chất ngất bay - hồn tượng đá,
Hững hờ ảo ảnh - chập chờn mơ...!

Phạm Thị Minh-Hưng


MƯA GIÓ BẠC LÒNG


MƯA GIÓ BẠC LÒNG

Tôi trở về đây gió lạnh lùng
Sài Gòn chiều nhạt nắng mênh mông
Tìm con đường cũ tìm đâu thấy
Đường xưa một bóng, bạc tơ lòng

Đã cách người ơi mấy núi sông
Con thuyền xưa lạc bến... hư không..
Mộng vỡ tan còn đâu tưởng nhớ
Sài Gòn vẫn một nỗi long đong...

Tháng Bảy mưa buồn rơi nhạt nhòa
Phố xưa - Trường lặng lẽ - Người qua
Ngút ngàn mưa... sợi thương sợi nhớ
Xót xa tình mộng đã phôi pha.

Giọt mưa nhỏ xuống mái tôn buồn
Hoàng hôn xám ngắt giữa màn sương
Mưa giăng Tháng Bảy sầu hoen mắt
Một thuở vàng son lạc cuối đường...

Phạm Thị Minh-Hưng.


ĐỜI VẪN MÀU HỒNG

 Thơ cảm tác 
 " Đêm Nay Em Khiêu Vũ "
Thơ NTTD_ĐHVK


ĐỜI VẪN MÀU HỒNG

Em chẳng buồn chiều nay anh lỗi hẹn
Vũ trường vẫn vui bên những ánh đèn,
Rộn ràng tango em lả lướt bên ai,
Valse ấm nồng - nhịp chân em buông dài...


Em không đợi nữa khi anh chẳng tới!
Em vẫn là em một thuở tình hồng
Bao kẻ đón đưa... đường tình nhung lụa...
Có gì đâu...mà tóc rối âu sầu,

Không bi lụy khi tình anh hụt hẫng
Khi tình mình đã úa, chẳng còn xanh
Em quên nhanh, cuộc tình phai màu nắng
Dù mây buồn màu tím sẽ vây quanh...

Vũ trường hôm nay ánh đèn sáng chói
Dù không anh em vẫn thấy lòng vui
Ly rượu hồng làm ướt đẫm son môi
Như những ngày xưa tình ta diệu vợi... 

Bên em màu tình yêu giờ đã mới
Anh nhớ hay quên thì cũng thế thôi!
Tình yêu xưa kỷ niệm của một thời
Cuộc tình ta lãng mạn - Áng mây trôi...

Phạm Thị Minh-Hưng


HƯ ẢO TÌNH RƠI - CHỈ LÀ HƯ KHÔNG



HƯ ẢO TÌNH RƠI

Tình như mộng ảo lạc hư vô
Không gian lắng đọng nỗi mong chờ
Đi tìm lối mộng sầu xa vắng
Mây bay gió thoảng bến hoang vu...

Tìm đâu cho thấy cõi hư vô
Chất ngất biển chiều sóng nhấp nhô
Cát vàng câm nín như ngừng thở
Nửa trái tim khờ bỗng xác xơ!

Làm sao ngăn được giấc ngu ngơ
Bâng khuâng biển nhớ tình bơ vơ
Sóng xanh nước biếc hôn bờ cát
Nghìn năm tình biển mộng và thơ...

Hư ảo tình ơi, cơn mộng du
Biết ai thương nhớ ai hững hờ
Không có - có không - Đời rạn vỡ
Chập chờn ảo ảnh tỉnh hay mơ?
Phạm Thị Minh-Hưng
*
CHỈ LÀ HƯ KHÔNG
Thương thương - ghét ghét xót xa lòng
Chìm đắm lụy phiền - nỗi có không
Đen bạc tình đời còn đó mãi
Rồi ra... cũng chỉ có hư không
Phạm Thị Minh-Hưng-

MÀU KỶ NIỆM



MÀU KỶ NIỆM

Vàng son một thuở vẫn còn nhau,
Sân trường phượng đỏ áo xanh màu,
Góp gom kỷ niệm thời yêu dấu,
Kẻo thời gian lướt vội quên mau.
*
Ta gặp nhau từ những ngày rất cũ,
Có ai ngờ - Một thuở ngàn thơ,
Có ai ngờ - Cho đến bây giờ,
Nhung nhớ mãi bóng hình thời vụng dại.

Cô giáo trẻ bên học trò bé nhỏ,
Rất vô tư trong sáng hồn nhiên,
Em ngây thơ rạng rỡ ngoan hiền,
Sân trường đó-hàng phượng xưa hoa đỏ.

Quên sao được cây muồng vàng sân dưới,
Cánh lả lơi bay theo gió thướt tha,
Con sâu hoa vàng óng ả mượt mà,
Sâu hiền lắm, mà sao...sợ thế!
*
Ôi nhớ quá, những ngày xưa rất nhớ,
Con đường đến trường sương sớm như thơ,
Dáng ngọc ngà rộn rã áo xanh mơ,
Vẫn còn đó em ơi màu kỷ niệm.

Còn trong ta, ngập tràn bao nỗi nhớ,
Biết làm sao trở lại ngày xưa,
Bâng khuâng chiều xuống lòng vương vấn,
Ngậm ngùi... Ngày tháng đã phôi pha!
Phạm Thị Minh-Hưng.
 

MƯA VÀ NỖI NHỚ


Mưa và Nỗi Nhớ

Sài Gòn tháng sáu mưa bay bay,
Nhớ nhung lay lắt dáng em gầy
Còn đây cánh phượng hồng kỷ niệm
Ép vào trang vở sợ tàn phai...

Chiều nay mưa sướt mướt khung trời
Trường cũ một mình bước lẻ loi
Mưa âm thầm lạnh đôi vai nhỏ
Nỗi nhớ lại về nỗi đơn côi ...

Phượng yêu xưa vẫn còn đâu đó
Mãi trong nhau một thuở học trò
Đã xa xôi, tiếc thương ngày cũ
Giọt ngắn dài rơi đẫm giấc mơ

Tháng sáu Sài Gòn mưa nhạt nhòa
Cơn mưa dài, lấm ướt, phôi pha
Tìm đâu chuyến xe qua ngã rẽ,
Mưa giăng màn phủ khuất ...Tình xa...

Phạm Thị Minh-Hưng

TẶNG EM ÁO LỤA VÀNG

Tặng Em Áo Lụa Vàng.

Ừ thì em thích áo lụa vàng
Màu vàng hoàng yến đẹp kiêu sang
Hoàng lan xinh xắn lung linh nắng
Rực rỡ Cúc Mai, xuân dịu dàng...

Đừng yêu lá rụng úa chiều thu
Trải đầy ngõ vắng đẫm sương mù
Hoàng hôn lặng lẽ buồn thương nhớ
Yêu chi vàng nắng hạ...Ve ru!

Em phơi áo lụa nắng bên song
Nõn nà vàng mượt sợi tơ trong
Hai vạt phất phơ chiều gió lộng
Làm khổ duyên ai - Phận long đong...

Tặng em yêu lụa vàng hoa cải
Dải lụa mềm vắt vẻo sương mai,
Loài hoa thơm ngát đồi Việt Bắc,
Chào xuân vàng rực Tháng mười hai...

Phạm Thị Minh-Hưng