Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014
MƯA BUỒN
Mưa Buồn
Mưa gió dập vùi đám cỏ cây,
Trời buồn u xám, nước tràn đầy,
Tiếng mưa sầm sập ngoài hiên vắng,
Lòng bỗng u hoài, thương xót ai,
*
Người đi mưa gió, đường dặm dài,
Thân gầy một bóng, xót thương thay,
Rét mướt, sương rơi, cùng giá lạnh,
Cam chịu phận đời trong lẻ loi,
*
Mưa có bao giờ biết xót xa,
Thương cho kiếp sống kẻ không nhà,
Mưa rơi, rơi mãi lòng băng giá,
Mưa mãi, mưa hoài, xót hồn hoa.
*
Mưa rơi lách tách mái tôn buồn,
Hàng hiên lả tả nước rơi tuôn,
Gió vờn cành lá, la đà gió,
Mưa gió lạnh lùng, cõi riêng ta!
Phạm thị Minh Hưng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét