Heo may lạnh, nhạt phai hương tóc
Lá vàng rơi vướng víu bước chân
Ai chờ ai, ánh đèn thao thức
Phố thưa người đón bước tình nhân
Đường phượng đỏ, xưa qua lối đó
Những hẹn hò không nói lên môi
Ánh mắt lặng nhìn như thầm hứa
Có phải...Tình non lỡ vẽ vời...
Giọt mưa buồn, ướt loang ghế đá
Chỗ ngồi xưa, đã vắng bóng người
Thu đến, thu đi phai sắc lá,
Bâng khuâng, lạc lõng...Chiều đơn côi
Hoàng hôn ảm đạm, hồn tê tái
Ngõ vắng cỏ rêu chẳng lối vào
Lạ người, lạ cảnh - Đâu con phố
Cỏ xanh, tường đổ, biết tìm đâu...
Phạm Thị Minh-Hưng
Ai chờ ai, ánh đèn thao thức
Phố thưa người đón bước tình nhân
Đường phượng đỏ, xưa qua lối đó
Những hẹn hò không nói lên môi
Ánh mắt lặng nhìn như thầm hứa
Có phải...Tình non lỡ vẽ vời...
Giọt mưa buồn, ướt loang ghế đá
Chỗ ngồi xưa, đã vắng bóng người
Thu đến, thu đi phai sắc lá,
Bâng khuâng, lạc lõng...Chiều đơn côi
Hoàng hôn ảm đạm, hồn tê tái
Ngõ vắng cỏ rêu chẳng lối vào
Lạ người, lạ cảnh - Đâu con phố
Cỏ xanh, tường đổ, biết tìm đâu...
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét