Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

LÀN MÂY NHỎ



Những đám mây cầu vồng hiếm gặp, đẹp huyền ảo

LÀN MÂY NHỎ
( Phép Lạ ) 
Làn Mây Nhỏ sao em nghiêng nghiêng xuống
Thả tâm tư thoang thoảng chút hương xưa
Tiếng ngân nga lắng đọng một chiều mưa
Cho ta thấy thoáng tình trong mắt biếc

Ta gặp nhau mưa chiều thu lất phất
"Buồn tàn thu " với tiếng sáo chơi vơi
Em chói sáng cất giọng cao chất ngất
Mưa ngừng rơi lặng lẽ ngắm dung nhan...

Cơn gió nào đưa em đi "Tìm Mộng"
Lạc vườn thơ thương tiếc lá "Vàng Thu"
Hồn thổn thức ý thơ cùng điệu nhạc
Hay duyên trời sợi mỏng đón đưa ta?

Làn Mây Nhỏ từ đâu như phép lạ...
Thiết tha tình - Ta trở giấc phù sinh,
Bước tình hồng vẫn như còn bỡ ngỡ...
Lòng bâng khuâng xao xuyến nắng chiều thu...

Phạm Thị Minh-Hưng.
(Bài thơ này mến tặng 
Vân Ti & Phượng Nguyễn)
Ghi chú: Buồn tàn thu:Nhạc Văn Cao
Tìm mộng-Vàng Thu:
là hai bài thơ của PTMH.


Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

ƯỚC MƠ THU

Ảnh BT13

ƯỚC MƠ THU

Một mình em đứng giữa rừng thu
Xào xạc lá rơi lối sương mù
Hồn em sao thấy bâng khuâng quá
Chắc bởi heo may lạnh cuối mùa...

Chiếc lá phai màu rụng tả tơi
Vàng thu chiều úa thoáng chơi vơi
Có phải tâm tư đang vọng tưởng
Ngày tháng yêu xưa luống rụng rời?

Lòng em một chút nắng đìu hiu
Có đủ làm vui một buổi chiều?
Đường xa sương xuống đang chìm khuất
Ngõ về lạnh lẽo dấu chân yêu...

...Không biết bao lần em ước mơ
Giấc mơ sao chẳng đến bao giờ
Anh bảo cố tìm anh...Cõi mộng
Vật vờ, em chỉ thấy bơ vơ...

Phạm Thị Minh-Hưng

GIẤC MƠ MÙA THU


GIẤC MƠ MÙA THU

Cho em đi suốt mùa thu
Cùng Anh dệt nốt ước mơ cuộc đời
Dù cho dâu bể nổi trôi,
Rong chơi khắp chốn, tuyệt vời tình ta

Bàn tay năm ngón nõn nà
Xin ru tiếng gió tình qua nhẹ nhàng
Ru Anh đêm xuống mơ màng
Bóng đêm sương cỏ sắp hàng tương tư

Hồn em đằm thắm mộng mơ
Thả nghiêng về bến, hẹn chờ trăng sao
Ngân Hà lấp lánh tầng cao
Ước nguyền em mãi lạc vào mộng xanh...

Ta đôi chim hót chuyền cành
Chuyền thương nhớ gửi long lanh nụ cười
Mặc thu vàng, lá rụng rơi,
Tình ta sao sáng, một đời bên Trăng.

Mối tình vai nhỏ vắt ngang
Chở theo từng chiếc lá vàng nhẹ rơi
Long Lanh ánh mắt nụ cười
Cầm tay thu mộng bồi hồi con tim

Mùa Thu yêu dấu riêng mình
Nhé Anh, yêu mãi - Mộng nghìn đêm thu,
Bài thơ tình đẹp mộng mơ,
Anh ơi, nhớ nhé -Tình-Thơ-Thu-Vàng 

Phạm Thị Minh-Hưng









NGỌC NGÀ PHÔI PHA


Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

HƯƠNG XƯA CÒN MÃI - DẤU CHÂN XƯA

HƯƠNG XƯA CÒN MÃI - DẤU CHÂN XƯA











Hương Xưa Còn Mãi

Thoáng hương xưa đến nào hay

Hương xưa chợt hiện, tỉnh say giấc nồng
Xưa hương thoáng chút tình hồng
Vẫn còn đâu đó để lòng chơi vơi

Cất vào giữ nhé tình ơi

Tơ trời sợi mỏng biết nơi nao tìm?
Thu buồn chiếc lá lặng im
Hững hờ gió cuốn nổi chìm chân mây

Thoáng hương xưa vẫn ngất ngây

Vần thơ chín rụng níu tay tháng ngày
Chiều thu mây tím giăng đầy
Hương-xưa tựa bóng tình-say kiếp nào...

Phạm Thị Minh-Hưng.

*

Dấu Chân Xưa

Ai gởi cho tôi bài thơ buồn
Bài thơ thương nhớ, giọt mưa tuôn
Một ngày cuối hạ mùa ly biệt
Quên lời ước hẹn đã vấn vương...

Nhớ không một chiều rất xa xưa
Hàng dừa xanh lá, đứng bên bờ
Ta đã có nhau chung lối mộng
Che cùng chiếc nón dưới trời mưa...

Đã hẹn đừng xa - Tình ước mơ
Tuổi học trò nhung gấm hững hờ
Sao chia tay một ngày nắng hạ
Rồi xa, xa mãi có ai ngờ!

Mùa thu nào tôi cũng bơ vơ
Hàng dừa nay già héo xác xơ
Vẫn còn nhung nhớ ngày yêu cũ
Lòng tôi quạnh vắng đến bao giờ?

Tôi bước một mình chiều nắng phai
Bâng khuâng lối nhỏ mắt mi cay
Có phải dấu chân ai ngày đó
Vẫn còn in đậm ở nơi này?

Phạm Thị Minh-Hưng.

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Thả Bay Theo Gíó_Thoáng Hương Xưa

THẢ BAY THEO GIÓ_THOÁNG HƯƠNG XƯA




  



Thả bay theo gió
Thoáng hương xưa chợt quay về
Hương xưa thoáng chạm cơn mê tuổi chiều
Xưa hương thoáng gợi niềm yêu
Thả hồn hoang dại trong chiều gió bay
Sợi tơ quấn quýt đêm ngày
Sao không níu chặt buông tay để buồn?
Mùa thu hờ hững giọt tuôn
Lòng em chừng đã nặng buồn hơn vui
Thiên hương rơi xuống ngậm ngùi
Có ai gói lại được mùi tóc xưa?
Để trong một sớm mai mưa
Thả bay theo gió cho vừa nhớ nhung

S@...



Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

TÌNH THU


Tình Thu 

Sương mai hôn nhẹ nụ tròn xinh,
Óng mượt tơ, nhung lụa trên cành,
Heo may se lạnh ngoài sân vắng,
Thu vàng, lá úa, bỗng bâng khuâng.
*
Thu đến chưa, sao lá ngập đường,
Một mình dạo bước ánh chiều buông,
Rừng phong vàng lá, giờ - hư ảnh,
Tình hỡi đâu rồi, bóng dáng Xuân.
*
Ngày ấy chóng qua, như bóng mây,
Vàng son yêu dấu, có nhạt phai?
Hè qua, thu tới, còn nhung nhớ?
Lòng buồn, trời có lẽ, buồn lây.
*
Xào xạc gió thu, khô lá bay,
Trời thu lành lạnh, thoáng heo may,
Ừ nhỉ!... Đã vào thu rồi đó,
Một chút hương thừa, hoen mắt cay.

Phạm thị Minh Hưng.

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

ẢO MỘNG


Ảnh Ảo KHU LẤN BIỂN RẠCH GIÁ-T4-08/10/2014
[chụp qua tấm kính của quán cà phê]

(Cảm tác Comic_Hà Bá [ Cánh cửa thần ]
& Bài hát Tình mãi chưa quên_NS Ái Hoa)


Thang máy rất thuận tiện nhưng rất xa lạ đối
với bác nhà quê mới lên tỉnh - Bước vào là bà cụ già
nhưng khi bước ra bác lại thấy cô thiếu nữ xinh đẹp
bác nghĩ có lẽ đây là " Cánh cửa thần..."


ẢO MỘNG

Ước gì ta có cánh cửa thần
Bước vào bà lão hóa giai nhân
Thế giới sẽ vui tươi mãi mãi
Tình sẽ bền lâu đẹp dáng xuân..

Ước gì cánh cửa lòng rộng mở
Chất ngất mặn nồng tình bơ vơ
Không còn buồn bã chiều giông gió
Mặc lá thu vàng có xác xơ!

Ước gì con tim đừng rạn vỡ
Mặc tình gian dối chẳng là mơ
Người bỏ đi xa tình hụt hẫng
Quạnh vắng cô đơn - giấc mộng hờ

Thôi ước làm chi chuyện vẩn vơ
Tình bạc tình phai ai có ngờ
Đen trắng hai màu trên sợi tóc
Ảo mộng ngu ngơ - Tình hững hờ...
Phạm Thị Minh-Hưng.



LỜI TÌNH BUỒN



LỜI TÌNH BUỒN
Phạm Thị Minh-Hưng.

Hỏi người lòng có pha phôi
Gập ghềnh con sóng chia đôi ngã tình?
Từ anh tăm biệt bóng hình
Mình tôi ở lại lặng thinh nhạt nhòa

Đắng cay tình chẳng thật thà
Dù tôi mắt vẫn kiêu sa mặn nồng
Trách ai hờ hững quay lưng
Còn đâu tiếng hát lời cùng tận nhau!

Sóng buồn đổ mãi tình đau
Hoàng hôn bước lạc giọt sầu mắt môi
Bơ vơ tình đã xa xôi
Heo may lá úa rụng rơi hững hờ...

Xa nhau chẳng phải tình cờ
Chỉ là anh đã giả vờ nhớ quên
Tình ta một thuở nồng êm
Trăm năm một giấc mơ tàn - Xót xa.

..


GIẤC MỘNG MÙA THU




Giấc Mộng Mùa Thu

Cho em đi suốt mùa thu 

Cùng anh dệt nốt ước mơ cuộc đời 
Dù cho dâu bể nổi trôi, 
Rong chơi khắp chốn tuyệt vời tình ta

Bàn tay năm ngón nõn nà 

Mong manh làn gió thổi qua nhẹ nhàng 
Ru Anh giấc ngủ mơ màng 
Dưới trăng sương cỏ sắp hàng tương tư

Tình em đằm thắm hẹn hò

Thả nghiêng về bến đợi chờ ánh sao 

Ngân Hà lấp lánh tầng cao 
Ước nguyền tình mãi lạc vào mộng xanh...

Ta đôi chim hót chuyền cành 

Chuyền thương nhớ gửi long lanh nụ cười 
Mặc thu vàng lá rụng rơi, 
Tình như sao sáng rạng ngời bên trăng 

Mối tình vai nhỏ vắt ngang

Chở theo từng chiếc lá vàng nhẹ rơi 
Trong nhau ánh mắt nụ cười 
Gấm nhung gối lụa gọi mời đôi tim

Trăng thu yêu dấu êm đềm

Mây thu lờ lững sương đêm ảo mờ
Giấc thu mộng đẹp đơn sơ,
Xin gìn giữ nhé...Tình-Thơ-Thu-Vàng 

Phạm Thị Minh-Hưng

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

SẦU THU

Ảnh_Phan Hạnh
37 Thu roi ta van doi 013
Ảnh_Nguyễn Sơn

SẦU THU

Có gì hiu hắt lắng tâm tư
Sầu thương như ướt đẫm sương mù
Nhìn mưa tơi tả trên cành lá
Tháng mười mưa mãi, gió hoang vu

Thu ở đâu rồi thu dấu yêu
Bỗng dưng nhung nhớ úa trong chiều
Có vạt nắng tàn che ngõ vắng
Cho lòng mang nặng nỗi cô liêu

Thu đến rồi đi, thu hững hờ
Hồn thu vương vấn lá tương tư
Tàn phai sắc thắm heo may lạnh
Lá vàng úa rụng, thoáng bơ vơ

Thu hỡi, thu ơi - Thu có nghe
Tình thu lờ lững đến bao giờ
Ước ao tình mãi xanh muôn thuở
Đừng như Thu vàng võ mơ hồ...

Phạm Thị Minh-Hưng.

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

GIỌT BUỒN THÁNG CHÍN


Trong cuộc sống có những lúc niềm vui chưa trọn vẹn, đang vui bỗng có điều buồn ngăn lại, làm lòng ta hoang mang lo lắng, nhưng vẫn hy vọng và chắc chắn ngày vui sẽ đến sớm khi giọt buồn tan loãng theo thời gian trôi...   
...Bài Thơ này được viết trong hoàn cảnh như vậy...



GIỌT BUỒN THÁNG CHÍN
Phạm Thị Minh-Hưng

Giọt buồn rớt giữa tim côi
Xôn xao biển sóng vang lời xót xa
Bâng khuâng nỗi nhớ la đà
Hoàng hôn mây tím gió qua lạnh lùng

Vì đâu một sợi tơ chùng
Buồn vương ánh mắt tình nồng xanh xao
Thương ai một nỗi lao đao
Như con sóng nổi hanh hao mộng vàng

Cõi buồn vắng ngắt hoang mang
Thời gian có bớt lo toan bộn bề?
Tình đời một nỗi ê chề
Xem như ngọt đắng...não nề bể dâu

Tình ơi lỡ bước dãi dầu
Gian nan cũng sẽ chìm sâu một ngày
Hãy vui lên nhé vai gầy
Giọt buồn phai nhạt thoáng mây cuối ngày

Trời xanh gió mát ngất ngây
Nắng hồng ấm áp, vui đầy mắt môi,
Ánh vàng thắm thiết gọi mời
Tình yêu mật ngọt thảnh thơi dịu dàng... 


Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

TÌM ĐÂU EM - SÀI GÒN


TÌM ĐÂU EM - SÀI GÒN
Phạm Thị Minh-Hưng

Tôi đi tìm khắp phố SaiGon
Nơi đâu còn dấu vết thân quen
Tìm con đường cũ nơi hò hẹn
Nghe lòng rưng rức nỗi nhớ quên...

Lục tìm trong ký ức cũ mèm
Bao nhiêu suy tưởng mãi liên miên
Mình tôi lạc lõng hoàng hôn vắng
Tìm đâu cho thấy dấu xưa quen

Lòng tôi sao hiu hắt buồn tênh
Mắt môi xưa một thuở lụa mềm
Tôi đi hờ hững chiều vương vấn
Mưa buồn nhòa nhạt bước chênh vênh!


Nào có hiểu gì - Thuở ngây thơ
Yêu Sài Gòn dệt mối tình mơ
Đường tình nắng đẹp bao con phố
Tìm đâu thấy nữa dấu yêu xưa...


Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

HÌNH ẢNH


SaiGon - 09/9/2014_Lâm Dũng

Sài Gòn T5 - 04/9/2014.

Hè Đệ Tam Quy Nhơn
4 tuổi - Hàng Xũ - Nam Định
Tại Ghềnh Ráng - Lớp Đệ Nhị TH Cường Để Quy Nhơn
Thủ Đức - T6 - 07/3/2014 
Thị Nở thời nay 2014



Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

THAY LỜI GIỚI THIỆU Tập Thơ THOÁNG HƯƠNG XƯA

THAY LỜI GIỚI THIỆU 
   VÀ VÀI CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC
BẢN THẢO TẬP THƠ “THOÁNG HƯƠNG XƯA”
CỦA NHÀ THƠ PHẠM THỊ MINH HƯNG

Nhận được bản thảo tập thơ do nhà thơ
chuyển qua bằng thư điện tử, tôi đã bỏ ra trên 3 giờ đồng hồ
để đọc qua trên 100 bài thơ, mà nhà thơ có ghi
rõ là “Viết Tặng Thời Áo Trắng Ngày Xưa” ngay trên đầu tập
thơ, và sau đây là những cảm nghĩ chân thành,
mộc mạc, của tôi, một người yêu sách, và đương nhiên là yêu thơ,
nhưng chỉ yêu thơ hay mà thôi.

Đọc lướt qua tập thơ, tôi thấy thích và cảm thấy những bài thơ

làm tôi hưng phấn và thích thú, vì đây là những bài thơ nhiều chất văn,
nhiều vẻ đẹp, rất hồn nhiên, mà lại không kém phần lãng mạn và mơ mộng.

Tôi thích nhất là ngôn từ, tuy không thật “chân quê” 

như nhà thơ tiền bối Nguyễn Bính,
nhưng đã được viết rất đời thường, 
rất rõ ràng dễ hiểu, không hề có hơi hướng ẩn dụ,
hiện dụ, và đặc biệt nhất là rất “thuần Việt” 
không chút lai căng, không bóng dáng tình dục nhơ nhớp, 
không chịu ảnh hưởng “hậu hiện đại” hậu ma dại nào hết...
Sở dĩ tôi nói vậy, vì con người tôi tối kỵ chuyện chịu ảnh hưởng 
này, ảnh hưởng nọ, cho dù những thứ thiên hạ khoái chịu ảnh hưởng 
có hay, có vĩ đại tới đâu đi nữa!

Đọc xong tập thơ tôi thấy rất mừng cho nhà thơ vì, 

tôi tin rằng thứ ngôn từ trong sáng,
giản dị, thuần Việt, không hơi hám lai căng của nhà thơ, 
chắc chắn sẽ dễ được tiếp nhận, dễ đi vào lòng người đọc, 
dễ được người đọc nhớ, và nhất là sẽ có thể vượt qua được 
sự thử thách, đánh giá của Thời Gian, để còn lại mãi mãi 
trong không gian và trong trí nhớ các độc giả.

Tập thơ chủ yếu viết về những kỷ niệm thời Áo Trắng 

của tuổi nữ sinh, những kỷ niệm về bạn bè, về thầy giáo, 
và về những chuyện tình mộng mơ, nhung nhớ, ...
Chứng tỏ là ngay lúc này tâm hồn nhà thơ vẫn rất còn dạt dào,
ngập tràn yêu thương, vẫn còn rất yêu Người, yêu Đời, 
như thời son trẻ, ngây thơ... 

Vì cũng đã đọc khá nhiều thơ, tôi có nhớ mang máng 

có hai nhà thơ ngoại đã cho rằng:
“Thơ là sự thần thánh hóa thực tại” và 
“Thơ là những gì đáng ghi nhớ trong cuộc sống”, 

Với tập THOÁNG HƯƠNG XƯA

nhà thơ Minh Hưng của chúng ta, theo tôi nghĩ, đã thực sự ghi lại
những gì nhà thơ đáng ghi nhớ trong những quãng đời đã qua,
nhưng thay vì thần thánh hóa thực tại, thì nhà thơ của chúng ta
chỉ thi vị hóa nó ( thực tại ) mà thôi.

Và dưới đây là một vài đoạn tôi đặc biệt yêu

thích, xin trích ra để cùng chia sẻ với những bạn yêu thơ 
sẽ đọc tập THOÁNG HƯƠNG XƯA của nhà thơ.

 Ngay trong bài THOÁNG HƯƠNG XƯA

mà tựa đề được dùng làm tên Tập Thơ có 4 câu:

 Vần thơ sao cứ rụng đầy tay

 Nhặt vào gom góp giấc mơ say
 Lục tìm chi nữa...Tình xa vắng
 Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...

 Nhà thơ đã dùng những từ rất đòi thường

như “Lục tìm” và đã có câu thơ “Ngày lại qua ngày, mây vẫn bay” 
rất dễ thương, dễ nhớ và nhẹ buồn lãng mạn.

 Bài TÌNH THU :


 Ngày ấy chóng qua như bóng mây

 Vàng son yêu dấu có nhạt phai
 Hè qua Thu tới lòng nhung nhớ
 Tình buồn trời có lẽ buồn lây 

 Nỗi buồn nhung nhớ của nhà thơ mang lại

cảm xúc cho người đọc vì thấy “trời có lẽ cũng buồn lây”.

 Bài NGỌC NGÀ PHÔI PHAI :


 Mơ hồ một thoáng tình cờ

 Lạc vào mộng mị ghé bờ chiêm bao
 Tình như một đóa Anh Đào
 Sắc hương đang độ ngọt ngào dáng xuân

 Mối tình của nhà thơ chắc chắn là phải đẹp

như một đóa Anh Đào và phải ngọt ngào dáng xuân,
và khi nhà thơ lạc vào mộng mị ghé bờ chiêm bao 
thì nhà thơ của chúng ta quả là hơi bị ... lãng mạn!

 Bài HƯ ẢO TÌNH RƠI :


 Hư ảo tình ơi, cơn mộng du

 Biết ai thương nhớ ai hững hờ
 Không có – có không – Đời rạn vỡ
 Chập chờn ảo ảnh tỉnh hay mơ?

 Nhà thơ quả là rất mộng mơ, vì có mộng mơ thì mới có cơn mộng du.


 Bài TÀN THU – CÓ HAY KHÔNG:


 Đừng Em, đừng nói tình cờ

 Ngân Hà dẫn lối ta vào cõi thơ
 Đừng Em, dẫu có hững hờ
 Tôi về, tìm ánh sao bờ mi Em

 Nhà thơ phải lãng mạn lắm mới " tìm ánh sao bờ mi Em!"


 Bài GIỮ CHO NHAU :


 Giữ cho nhau kỷ niệm một thời

 Giữ vần thơ, ào mộng chơi vơi
 Mãi bên nhau đến ngày sau cuối
 Mãi dạt dào như sóng biển khơi...

Đúng là nhà thơ của chúng ta vẫn còn rất

dạt dào yêu thương khi đã hứa rằng sẽ
 " Mãi dạt dào như sóng biển khơi..."

 Tập thơ THOÁNG HƯƠNG XƯA của nhà thơ PHẠM THỊ MINH HƯNG

quả đã tạo ra cho tôi khá nhiều cảm xúc thăng hoa sau khi đọc xong...

Qua bài viết ngắn này, tôi xin trân trọng giới thiệu 
tập thơ THOÁNG HƯƠNG XƯA
với tất cả các bạn yêu thơ trong và ngoài nước.

Dịch giả VŨ ANH TUẤN

SàiGòn 01/9/2014