Giấc Mơ Xưa.
Em là giấc mộng xa vời,
Hồn tôi chới với một thời vì đâu?
Mùa thu vàng lá vườn sau,
Cánh Hoa - Em- Có phai màu...Tình xanh?
*
Đóa hoa xưa - Đóa mong manh,
Dường như tôi đã chênh vênh tơ trời,
Thế rồi... Mơ hết một đời,
Thế rồi... Tôi với giấc tôi...võ vàng...
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét