Thứ Hai, 14 tháng 2, 2022

VALENTINE



 

LÁ THƯ VALENTINE

    Valentine buồn viết thư cho anh
Đã mấy thu qua, lá rụng bên mành
Anh lạc bước, xa khung trời kỷ niệm
Mình em ngồi, đong đếm dấu yêu xưa !
***
Trời đang mưa hay lòng em lệ ứa
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Em nhẹ nhàng, khe khẽ tựa vai anh
Chúng mình như... mây trắng với trời xanh !
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng
Sưởi ấm lòng mình những buổi tàn đông
“Em nhớ nhé, cứ yêu và hy vọng,
Mộng ban đầu, hãy giữ mãi cho nhau...”
- Lời anh nói, em vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau...
   Ai có đâu ngờ... thời gian vội phai màu
Bao đổi dời ! Ôi, dòng đời nghiệt ngã
Mùa Xuân ấy, một ngày...ta ly biệt
***
Anh ra đi, còn đâu nữa tình mơ
Thế mà em cứ vơ vẩn đợi chờ
Cũng chẳng nghĩ... tình ta cơn mộng.ảo..
Hiu hắt, héo mòn vời vợi ngóng trông!
Ôm trái sầu nhung nhớ mấy mùa đông !
***
.* Valentine này, nhớ ngày xưa không anh?
Đóa Hồng đỏ hôm nao anh đã gởi
Tặng cho em bao thắm thiết ban đầu
Vẫn còn đây...
Nhớ ngày xưa, dấu yêu ta bên nhau
***
* Anh, anh hỡi, dù cách xa diệu vợi
Tình yêu xưa thương nhớ chẳng hề vơi
Bao kỷ niệm còn trong em mãi mãi...
Vạt-nắng-hồng-Anh...
...Sưởi ấm cõi lòng em!
          Phạm Thị Minh-Hưng
&
ĐOÁ HỒNG VALENTINE
  Những đoá hồng rực rỡ sáng nay
Valentin dấu yêu, tình mơ say
Hồng hoa đỏ thắm hương nồng toả
Nồng nàn dấu ái nắng ban mai...

  Cánh nhỏ hồng nhung xinh mượt tay
Bâng khuâng nhớ lại thuở thơ ngây
Lời nói yêu thương  còn đây đó
Nhớ nhé tình ta giấc mộng đầy

  Valentine, ôi, ngày mộng ngất ngây
Tình ta thắm thiết chẳng nhạt phai
Dẫu cách xa tình tràn nhung nhớ
Cảm tạ đời ngày Valentine tuyệt vời!

  Hãy giữ cho nhau tình mật ngọt
Quên đi sóng gió bóng chiều lay
Tình ta ấm áp đời giông bão
Nhạc khúc tình vui mãi còn đây!
         Phạm Thị Minh-Hưng
&  
VALENTINE ẢO MỘNG
   Dấu yêu hỡi mùa vàng son còn mãi
Trên má hồng, mắt biếc nụ son môi
Tình chất đầy trong khu vườn kỷ niệm
Dù tương phùng hay lúc đã chia phôi

   Sợi tóc ngày nào trao nhau mộng mị
Vẫn còn đây bước vạn nẻo thăng trầm
Trong cơn mơ lạc vào vô cùng tận
Ta gặp nhau rồi, dẫu choáng váng hư không!

   Đời xô ngã tình ta thành xa lạ
Tảng băng buồn bỗng lạnh ngắt dung nhan
Hai cuộc đời xa - Tình như mục rã
Trái tim Em biết gõ nhịp hoang đàng

   Mùa Valentine vẫn hoa Hồng vang đỏ
Anh đi, bỏ lại hoang vắng - sầu miên man
Hoa vẫn ngát hương, nhớ thương đã cũ
Em một mình...Ảo mộng đến trăm năm...
         Phạm Thị Minh-Hưng

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét