Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

SẮC MÀU - PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7 - MÂY BÂNG KHUÂNG - CÒN MAĩ DỜI VUI


 SẮC MÀU

Tôi yêu, thế giới ảo, sắc màu,
Những hình ảnh đẹp với ngàn sao,
 Hoàng hôn mây tím, lòng xao xuyến,
 Nhạc khúc du dương, dạ vấn vương.
*
Tôi yêu hoa thắm, biển xôn xao,
Yêu vần thơ, dệt mộng hư hao,
Yêu trăng tròn - khuyết, yêu hoa dại,
Thu sầu lá rụng, gió lao xao
*
Tôi bước vào thơ, mộng ảo huyền,
Bằng hình ảnh đẹp của nàng Tiên,
Bằng ánh thu vàng, chiều hoang vắng,
Gió lạnh mùa đông, mưa dưới hiên.
*
Ai cười khúc khích ở bên tôi,
Hay chính hồn tôi đang rất vui,
Ngất ngây âm hưởng, đời muôn sắc
Nhạc cùng thơ, bay bổng, chơi vơi.

 Phạm Thị Minh Hưng
*




PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7

 Phượng rơi, rực đỏ sân trường cũ,
Bơ vơ Tháng 7 bước chân người,
Mịt mờ kỷ niệm, ngày quên lãng,
Giảng đường vắng bóng - Chiều đơn côi.
*
Hững hờ ghế đá, sầu cay mắt,
Ngấn từng giọt đắng, trót hư hao,
Tìm đâu hoa trắng cài lên tóc,
Hoa héo sầu, sợi nhớ úa nhàu...
*
Tháng 7 mưa hoen mờ, lệ đá,
Con dốc xưa, đường phố đã già,
Phượng vô tình, rụng rơi đầy lối,
Phượng úa tàn, phai nhạt, cách xa.
*
Hồn chới với, mưa buồn Tháng 7,
Gió lả lơi, khô giọt tái tê,
Trường vắng lặng, ơ thờ, lạ lẫm,
Tình lỡ, tình sầu, lạc bến mê.

Phạm Thị Minh-Hưng
*

Hình DzungBMT





CÒN MÃI ĐỜI VUI.
[Kính Tặng Dịch Giả Vũ Anh Tuấn]

Mấy ai còn mãi với thời gian,
Hai sáu lần ba**, chẳng úa tàn,
Như Vầng Trăng Sáng soi đêm hạ,
Ánh vàng dẫn lối, bước đường xa...
*
Hai sáu, bên đời vẫn ước mơ,
Bao nhiêu sương gió chẳng phai mờ,
Dòng đời giông bão chưa mòn mỏi,
Lộng lẫy văn chương vạn nẻo đời.

*
Hai sáu nên lòng mãi thiết tha,
Yêu đời, yêu nét họa, vần thơ,
Yêu Sách-Xưa-Nay muôn vẻ đẹp,
Góp nắng gom mây, mơ giấc hoa.
*
Bao la thế giới sánh cùng ai,
Văn chương thơ phú, bậc anh tài,
Tâm hồn trong sáng, tình muôn lối,
Mỗi ngày, một nốt nhạc - Đời vui...
Phạm Thị Minh-Hưng. 
*

MÂY BÂNG KHUÂNG

Mây trắng bâng khuâng nắng hạ vàng,

Mây đùa bên gió, mây thênh thang,

Về đâu bờ bến nào, mây hỡi,
Có tiếc ngày qua - Mộng vỡ tan
*
Mây trắng bâng khuâng, chiều mênh mang,
Về đâu mây hỡi, nẻo xa ngàn,
Làm sao có được ngày yêu dấu,
Mưa buồn, mây biền biệt lang thang.
*
Bâng khâng mây trắng, tình chơi vơi,
Đường xa muôn lối, có gì vui,
Có đợi chờ ai nơi chốn cũ,
Còn đâu - Ngày tháng sẽ dần vơi.
*
Mùa đông, rét mướt, mây về đâu,
Ngàn hoa ủ rũ, cảnh âu sầu
Bàng bạc u buồn, tình hiu hắt,
Tìm đâu mây trắng đã xa xôi.
*
Mây không có tuổi, mây không già,
Bay hoài, không mỏi, khoảng trời xa,
Phương trời lộng gió, xôn xao nắng,
Mặc tình đời,  bể dâu, phôi pha...
Phạm Thị Minh-Hưng.
**

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét