Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Biển Vắng Chiều Xuân


Biển Vũng Tàu

BIỂN VẮNG CHIỀU XUÂN

Một mình biển vắng chiều rơi
Nhớ nhung kỷ niệm chơi vơi ngút ngàn
Thủy triều biển sóng dâng tràn
Bổng trầm âm hưởng tiếng đàn lời ca

Tình xanh lớp sóng la đà 
Bao nhiêu bọt nước bãi xa gập ghềnh
Thuyền tình sóng nổi lênh đênh
Tìm đâu ước hẹn đã trên môi người...

Xuân sang đào cúc rạng ngời
Hồng nhan bẽ phận một đời héo hon
Mắt trong vướng nét dỗi hờn
Tiếc lời ai đã theo cơn gió buồn...

Phương anh tuyết trắng lạnh lùng
Nơi này nhung nhớ muôn trùng cách xa
Thương sao ngọt đắng ngày qua
Người đi đi mãi trăng tà khuất mây...



Tưởng như tình quẩn quanh đây
Hoàng hôn biển tím cỏ cây vô tình
Chiều nay biển vắng riêng mình
Có còn không đấy ân tình ngày xưa...

Phạm Thị Minh-Hưng.
[Cảm tác Theo Em Tôi Rụng La Đà
Thơ Phan Ni Tấn]
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét