Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

TIẾNG HÁT EM



TIẾNG HÁT EM. 

Tôi đắm mình trong tiếng hát em,
Âm thanh óng mượt tựa nhung mềm
Dìu dặt vọng vang từ quá khứ
Bao năm như thể - Nỗi niềm riêng

Trở lại Ban Mê xứ quỳ vàng
Còn trong em thuở ấy thênh thang
Tình vẫn đong đầy trong mộng tưởng
Hoa cà phê trắng thoảng sương tan

Ta gọi nhau từ bao biết không  
Mấy mươi năm vắng xa buồn trông
Vẫn của nhau thời xa xăm ấy
Thiên thanh áo lụa thắm môi hồng

Có chút gì buồn vương mắt cay
Trong lời hát ấy ý sầu lây
Trở lại Ban Mê đầy mộng ước
Tiếng hát vút cao lòng mơ say

Tôi đắm mình trong từng phút giây
Mơ màng đan lại những tháng ngày
Sân trường mùa hạ xôn xao nắng
Muồng vàng phượng đỏ nhặt đầy tay

Tiếng hát em tiếng hát chơi vơi
Mênh mang nỗi nhớ thuở xa xôi
Ban Mê xa lắm - Trời thơ cũ 
Một thuở mộng đầy trong nắng vơi
Phạm Thị Minh-Hưng 

image

MỘNG MỊ


Inline image 1

Mộng Mị

Soi bóng giữa muôn trùng ảo ảnh
Thoáng mơ màng kỷ niệm mong manh
Tìm kiếm chút gì trong mộng tưởng
Cho lòng ấm áp thuở xuân xanh...

Trái tim sao cứ mãi lênh đênh
Câu thơ ấp ủ giấc mộng lành
Hương bưởi tháng ba chừng quyến rũ
Tình như mật ngọt, mắt long lanh 

Ta gặp nhau rồi môi mỉm xinh
Như ngày xưa mộng mị giấc tình
Hư ảo, ảnh hình lòng cứ ngỡ
Của nhau từ muôn kiếp, bình minh...

Cứ mơ đi nhé như thuở nào
Tình trong mắt biếc mộng hoa đào
Tìm nhau một thoáng đời mộng mị
Cũng đủ dỗ dành giấc chiêm bao...

Phạm Thị Minh-Hưng
*
image

GIẤC MƠ HOA

GIẤC MƠ HOA

Có vạt Quỳ vàng bên triền dốc
Em là hư ảo cõi xa xôi
Ta tìm Em hết nửa đời người
Trong thoáng mộng em về bỡ ngỡ

Triền đất đỏ Quỳ vàng rực rỡ
Nắng mơ màng, em đứng kiêu sa
Giữa đất trời ngà ngọc dáng hoa
Là Em đó như trong mộng tưởng...

Đóa Quỳ xưa gió lộng ngàn phương
Nay về đây giữa cõi vô thường
Ta ngơ ngẩn lạc vào cơn mộng
Sắc vàng, nồng tỏa ngạt ngào hương

Ngắm nhìn em nồng nàn vô lượng
Chẳng ngại ngần sóng gió phôi pha
Ta chợt tỉnh cõi trần mê hoặc
Muốn cùng Em bước lại Tuổi Hoa...

Phạm Thị Minh Hưng.
*
image

Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

LẤP LÁNH HOÀNG HÔN

Cùng người dân New York ngắm cảnh hoàng hôn hiếm gặp
Hai lần một năm, hiện tượng hoàng hôn Manhattanhenge lại tạo ra màn trình diễn ánh sáng kỳ ảo ngay trên đường phố Manhattan, New York, Mỹ.

Manhattanhenge là hiện tượng khi mặt trời lặn, tạo thành một đường thẳng hoàn hảo với mạng lưới đường phố của Manhattan. New York Mỹ

Lúc này, mặt trời nằm chính giữa nhiều con đường. Thuật ngữ “Manhattanhenge” có nguồn gốc từ Stonehenge - Những tảng đá cổ đại ở nước Anh mà mặt trời cũng nằm thẳng hàng với các tảng đá vào lúc Đông chí và Hạ chí.

Lấp Lánh Hoàng Hôn 
[05/08/2012 01:47 AM]





Hoàng hôn lộng lẫy, Man-hat-tan,
Muôn màu: đỏ tím trắng hồng xanh,





LẤP LÁNH HOÀNG HÔN

Hoàng hôn lộng lẫy Man-hat-tan,
Muôn màu đỏ tím trắng hồng xanh,


Chiều về không nắng, mây lơ lửng,
NewYork chìm trong ảo mộng lành.

Mặt trời đỏ thắm cuối chân mây
Không còn nắng gắt giữa ban ngày
Thời gian chầm chậm như dừng lại
Tuyệt diệu anh ơi những phút giây
*
Em cứ ngỡ - Anh - mặt trời rực đỏ,
Sáng soi em những áng mây hồng,
Không gian xao xuyến như ngừng thở,
Trong ảo huyền lấp lánh ánh hoàng hôn.
*
Ánh điện mơ màng mặt trời rực rỡ
Một vầng tròn gối nhẹ mây trôi,
Nằm ngang con đường 42nd Street,
Chia sẻ cùng chúng mình tình yêu tuyệt vời.
*
Ánh sáng lung linh ánh hồng thân thiết,
Biết bao người ngàn cánh tay mải miết,
Ghi lại bóng hình khoảnh khắc chiều rơi,
Hoàng hôn lấp lánh rạng ngời Manhattan ơi!
*
Hãy đợi chờ anh ơi - Hai năm anh nhé,
Mặt trời rực hồng lại đến cùng ta,
Cùng NewYork - Manhattan mộng ảo,
Thắm đẹp tình mình ngàn giấc mơ hoa. 
  
Phạm thị Minh Hưng

    Hình thu nhỏ
  1. Lấp Lánh Hoàng Hôn -Thơ PTMinh-Hưng- TNP&BP_ptmh

    http://youtu.be/wivqtrf3794 Lấp Lánh Hoàng Hôn -Tho Pt Minh Hung- tnp&bp_ptmh Nhạc: Chiều Hồ Dzếnh Vô Thường Guitar.



Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

SẮC MÀU - PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7 - MÂY BÂNG KHUÂNG - CÒN MAĩ DỜI VUI


 SẮC MÀU

Tôi yêu, thế giới ảo, sắc màu,
Những hình ảnh đẹp với ngàn sao,
 Hoàng hôn mây tím, lòng xao xuyến,
 Nhạc khúc du dương, dạ vấn vương.
*
Tôi yêu hoa thắm, biển xôn xao,
Yêu vần thơ, dệt mộng hư hao,
Yêu trăng tròn - khuyết, yêu hoa dại,
Thu sầu lá rụng, gió lao xao
*
Tôi bước vào thơ, mộng ảo huyền,
Bằng hình ảnh đẹp của nàng Tiên,
Bằng ánh thu vàng, chiều hoang vắng,
Gió lạnh mùa đông, mưa dưới hiên.
*
Ai cười khúc khích ở bên tôi,
Hay chính hồn tôi đang rất vui,
Ngất ngây âm hưởng, đời muôn sắc
Nhạc cùng thơ, bay bổng, chơi vơi.

 Phạm Thị Minh Hưng
*




PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7

 Phượng rơi, rực đỏ sân trường cũ,
Bơ vơ Tháng 7 bước chân người,
Mịt mờ kỷ niệm, ngày quên lãng,
Giảng đường vắng bóng - Chiều đơn côi.
*
Hững hờ ghế đá, sầu cay mắt,
Ngấn từng giọt đắng, trót hư hao,
Tìm đâu hoa trắng cài lên tóc,
Hoa héo sầu, sợi nhớ úa nhàu...
*
Tháng 7 mưa hoen mờ, lệ đá,
Con dốc xưa, đường phố đã già,
Phượng vô tình, rụng rơi đầy lối,
Phượng úa tàn, phai nhạt, cách xa.
*
Hồn chới với, mưa buồn Tháng 7,
Gió lả lơi, khô giọt tái tê,
Trường vắng lặng, ơ thờ, lạ lẫm,
Tình lỡ, tình sầu, lạc bến mê.

Phạm Thị Minh-Hưng
*

Hình DzungBMT





CÒN MÃI ĐỜI VUI.
[Kính Tặng Dịch Giả Vũ Anh Tuấn]

Mấy ai còn mãi với thời gian,
Hai sáu lần ba**, chẳng úa tàn,
Như Vầng Trăng Sáng soi đêm hạ,
Ánh vàng dẫn lối, bước đường xa...
*
Hai sáu, bên đời vẫn ước mơ,
Bao nhiêu sương gió chẳng phai mờ,
Dòng đời giông bão chưa mòn mỏi,
Lộng lẫy văn chương vạn nẻo đời.

*
Hai sáu nên lòng mãi thiết tha,
Yêu đời, yêu nét họa, vần thơ,
Yêu Sách-Xưa-Nay muôn vẻ đẹp,
Góp nắng gom mây, mơ giấc hoa.
*
Bao la thế giới sánh cùng ai,
Văn chương thơ phú, bậc anh tài,
Tâm hồn trong sáng, tình muôn lối,
Mỗi ngày, một nốt nhạc - Đời vui...
Phạm Thị Minh-Hưng. 
*

MÂY BÂNG KHUÂNG

Mây trắng bâng khuâng nắng hạ vàng,

Mây đùa bên gió, mây thênh thang,

Về đâu bờ bến nào, mây hỡi,
Có tiếc ngày qua - Mộng vỡ tan
*
Mây trắng bâng khuâng, chiều mênh mang,
Về đâu mây hỡi, nẻo xa ngàn,
Làm sao có được ngày yêu dấu,
Mưa buồn, mây biền biệt lang thang.
*
Bâng khâng mây trắng, tình chơi vơi,
Đường xa muôn lối, có gì vui,
Có đợi chờ ai nơi chốn cũ,
Còn đâu - Ngày tháng sẽ dần vơi.
*
Mùa đông, rét mướt, mây về đâu,
Ngàn hoa ủ rũ, cảnh âu sầu
Bàng bạc u buồn, tình hiu hắt,
Tìm đâu mây trắng đã xa xôi.
*
Mây không có tuổi, mây không già,
Bay hoài, không mỏi, khoảng trời xa,
Phương trời lộng gió, xôn xao nắng,
Mặc tình đời,  bể dâu, phôi pha...
Phạm Thị Minh-Hưng.
**

NỢ TÌNH - NÀNG XUÂN LỘNG LẪY





NỢ TÌNH
Kiếp này đã trót nợ nhau,
Làm sao trả hết trái sầu, tình xanh,
Nợ anh tuổi mộng mong manh,
Nợ đôi môi mọng, ngại ngần mắt yêu,

Nợ anh vương vấn tơ chiều,
Nợ thân thanh liễu, ấp yêu tình nồng,
Nợ vơ vẩn buổi chiều đông,
Mắt môi e ấp, nhớ nhung võ vàng,

Nợ sầu những buổi thu sang,
Nợ nhau ngàn ánh trăng vàng bên song,
Ngàn sao lấp lánh chờ mong,
Ngân Hà dòng sữa, mênh mông
 ngập lòng,

Nợ nần sao trả, đếm đong,
Mây trời ngăn lối, dở dang mộng sầu,
Nợ nhau một khối tình sâu,
Nợ nhau từ thuở tươi mầu thanh tân,

Nợ chi một bước tình gần,
Trăm thương nghìn nhớ phải ngần ngại xa,
Bao giờ mình được bên ta
Sẽ xin trả hết... Tình-Thơ-Muộn-Màng.

Phạm thị Minh Hưng.


**

  1. Sắc Xuân bừng dậy khắp muôn nhà
    Hân hoan nở rộ đủ màu hoa
    Tiết trời mát mẻ hương thanh khiết
    Kìa nụ Hải Đường đỏ thiết tha...

    Cây lá nồng nàn đón gió Xuân
    Lòng vui phơi phới gấp bao lần
    Em nhỏ vui cười khoe áo mới
    Xuân về sum họp, Phước - Lộc nhà...

    Lộng lẫy Nàng Xuân dáng thướt tha
    Mai vàng Cúc tím đỏ hoa cà
    Lộc xanh lá nõn trên cành biếc
    Hồng cánh Đào Phai mỏng kiêu sa...

    Nắng mới ban mai nắng lụa là
    Cành Lan e ấp nụ kề hoa
    Hương thơm tỏa ngát nồng sương sớm
    Đỏ cành lửa Lựu trái la đà

    Bầy chim Sáo nhỏ hót vang xa
    Ríu rít cành cao khúc hoan ca
    Cùng đón mừng Xuân tràn khắp lối
    Rộn ràng luân vũ bản tình ca...

    Phạm Thị Minh-Hưng.

XUÂN VỀ QUÊ XA - TÌNH XUÂN GỞI GIÓ MÂY - HOA XUÂN - TÌNH CA XUÂN


 

Có phải là mơ hay đang sống thật
Giữa đất trời quê Nội những ngày qua
Về quê xa tìm thời thơ ấu cũ
Gió bão đời mờ xóa giấc mơ hoa

Quê Nội đây rồi  không còn xa lạ 
Một sớm xuân nồng gió nhẹ chơi vơi
Nỗi nhớ quê xưa hồng lên đôi má
Ân tình ấm áp, lấp lánh niềm vui...

Lòng nao nao, vội vã bước,ngậm ngùi
Trời vẫn rét nhưng lòng xôn xao nắng
Mãi mãi người ơi tình quê đằm thắm
Xuân đang về, hoa cỏ cũng lao xao...

Mưa đừng rơi, nắng hồng đang vẫy gọi
Náo nức tưng bừng - Lễ hội đầu năm
Lòng dạt dào, bao cảnh đẹp - Tình thân
Tha thiết quá, tình xuân tràn muôn lối.

Phạm Thị Minh-Hưng

*

TÌNH XUÂN GỞI GIÓ MÂY  
 
Mây trắng ơi bay về phía nao
Xin cho nhắn gởi chút xôn xao
Chút tình hư ảo bay theo gió
Về ngả trời Xuân có nắng đào 
Xin gởi Nàng Xuân chút ngất ngây,
Cánh hoa hồng đỏ, má hây hây
Mảnh tình sao sáng, tình say đắm
Mộng chẳng vơi, tinh ăm ắp đầy.
Xin gởi làn mây trắng bay cao
Trời xanh biêng biếc, chút hư hao
Và chút bâng khuâng về nẻo ấy
Tình có là mơ, có khát khao? 
Gởi nhé! Mây ơi chút ngọt ngào
Nương theo cánh gió nắng xuân đào
Ngan ngát hương thơm, tình vời vợi
Tình xuân nồng thắm, mộng xinh sao! 
Phạm Thị Minh-Hưng.
*

HOA XUÂN

Kìa đóa hoa cười, đón gió Xuân,
Nhẹ bay bay, tà áo giai nhân, 
Rạng ngời trong nắng, khoe hương sắc, 
Lòng vui chan chứa, tiếng chuông ngân.
*
Nàng Xuân Tuyệt Sắc sẽ qua đây,
Gieo rắc ngàn hoa, mạch sống đầy, 
Cành biếc, lá xanh, mơn mởn nụ, 
Tình Xuân ngây ngất, thoáng men say.
*
Chợ Hoa bầy bán, rộn ràng vui,
Muôn màu sắc thắm, lá xanh tươi, 
Nắng Xuân ấm áp, tô ngày mới, 
Bừng lên sức sống, Xuân nơi nơi...
*
Đây những cành Mai ,Cúc rực vàng, 
Bên màu hồng nhạt, nụ Đào Phai, 
Ô kìa, Lan tỏa hương thơm ngát, 
Xanh, vàng, đỏ, tím, thắm lòng Ai!
*
Trời trong gió nhẹ, lá đong đưa,
Hoa ngát hương tình thỏa ước mơ
Thanh tân thiếu nữ khoe màu áo,
Tình quân vắng bóng đã về chưa...

Phạm thị Minh-Hưng.
*

TÌNH CA XUÂN


Nàng băng tuyết lạnh lùng qua nẻo khác,
Nắng chan hòa ấm áp đợi Xuân sang,
Gió nhẹ hôn cành lá biếc mơn man,
Sương đọng hạt trong ngần, cây nẩy lộc,
Kìa Mai, Cúc rực ánh vàng bên gốc,
Cây Đào già e ấp nụ hồng tươi,
Lan tỏa hương tô sắc thắm cho đời,
Xanh, đỏ, tím cùng đón chào Xuân mới,
Xuân đến đây rồi, Xuân đến nơi nơi,
Mạch sống vơi đầy, hồn Hoa gieo rắc...
... Ánh Xuân tươi

 
 Phạm thị MinhHưng 

**

LÀNG QUÊ XƯA



LÀNG QUÊ XƯA


Đây hàng cau cũ một sớm xuân
Hàng cau yêu dấu lá xanh ngần
Không còn ngăn cách đời dâu bể
Một thoáng mơ lòng sao bâng khuâng

Làng quê ngày ấy đã là đây
Vẫn con đường đất mấp mô này
Bờ ao cỏ dại, đầy rêu phủ
Tìm đâu yêu dấu mắt hoen cay


Ngập ngừng chân bước nhớ thương ai
Đâu cây táo nhỏ nắng vàng phai
Cổng nhà sau trước tìm đâu thấy
Người vắng xa, đời bao đổi thay

Hôm nay ngày lễ hội Nguyên Tiêu
Đình làng vôi mới khói nương chiều
Trống chiêng vang vọng lòng nhung nhớ
Cảnh cũ người xưa như giấc mơ...

Phạm Thị Minh-Hưng.

*
>:



NHỚ NHUNG - TÌM ĐÂU MÙA XUÂN CHO EM.


Nhớ Nhung

Nơi anh băng giá - se lòng,
Trái tim bé bỏng ơi, đừng hắt hiu,
Hoàng hôn mây tím ráng chiều,
Nhớ thương Quê Mẹ trăm điều xót-xa

Quê xưa tháng đoạn ngày qua
Nhớ bao kỷ niệm vời xa một thời
Vàng son đâu nữa ơi người
Sắt se lòng chợt bồi hồi cơn đau

Xứ xa lạ lẫm nơi đâu
Tìm đâu thuở ấy ngọt ngào dấu yêu
Nhớ quay quắt nhớ liêu xiêu,
Nỗi buồn thăm thẳm phiêu diêu ngập lòng

Đường xa hun hút mênh mông
Chim sa lìa tổ, lạc lòng bay đi
Long lanh mắt ướt bờ mi
Bơ vơ lạc lõng như vì sao rơi

Giọt buồn lắng đọng bờ môi!
Nơi anh tuyết lạnh xa vời cố hương
Nhung nhớ quá! Ơi Người thương,
Làm sao tìm được bước đường có nhau!

Thời gian rồi cũng qua mau,
Ba mươi mấy kiếp lá sầu chơi vơi...
Thế rồi... Đời cũng thế thôi,
Buồn thương se sắt, một thời...nhớ quên!

Phạm Thị Minh-Hưng.

**

TÌM ĐÂU MÙA XUÂN CHO EM.

Cuộc đời đầy rẫy những thương tâm
Em bé mùa Xuân khóc âm thầm
Nhìn xuân, buồn bã đâu áo mới
Áo vải sờn vai mặc suốt năm.

Hôm nay đường phố đã hai lăm,
Chợ hoa tuơi thắm đủ màu xuân
Em đi lầm lũi trong buồn tủi
Héo hắt âu lo lòng lạnh căm...

Bước chân em bé bỏng bụi trần
Xuân về, vui đấy vẫn phân vân
Em nghĩ mùa xuân riêng ai đó
Xuân chẳng cho em được dự phần...

Em ngắm Chợ Hoa cùng xấp báo
Bán thêm vé số giữa Chợ Xuân 
Ba em đi biệt từ năm ấy
Cùng mẹ hàng ngày kiếm nuôi thân

Em mừng ngày Tết đắt hàng thêm
Cho dù vát vả tấm thân hèn
Hờ hững nhìn Xuân qua cửa hẹp
Biết tìm đâu...Xuân mới cho mình...

Phạm thị Minh-Hưng