TÌNH NHƯ BÓNG MÂY
Tình có nồng nàn như nắng xuân
Mà sao xa vắng biết bao lần
Nhặt cánh mai vàng rơi trước ngõ
Ngậm ngùi hồn bỗng thấy bâng khuâng.
Tình hỡi có còn thơm phấn hương
Mùa yêu ngày cũ có sầu vương
Hoàng hôn mây trắng bay nhiều quá
Hỡi tình hiu hắt bến bờ thương!
Vì đâu cách biệt núi sông dài
Thuyền tình hun hút mộng tàn phai
Ngóng trông mòn mỏi sầu muôn lối
Mộng đã vời xa đâu dáng ai?
Tình ơi có tiếc cánh hoa xưa
Ấp ủ trang tình thơmộng mơ
Trao nhau chẳng nói câu hò hẹn
Mùa thương yêu dấu đã mịt mờ...
Giữ nhé tình ơi chút hương lòng
Mặc đời hư ảo có hay không
Tình lạnh lùng bóng mây bay mãi
Lạc bước - Hững hờ bến đợi mong!
Phạm Thị Minh-Hưng
Bóng Mây in tình
(Họa một cách khác)
Bửu Truyền
Tình mình hoa nắng thắm xuân
Xưa nay mình trót bao lần dở dang
Xuân qua rụng cánh mai vàng
Hè về phượng lại rộn ràng bâng khuâng.
Tóc em thoang thoảng mùi hương
Cho lòng mình mãi vấn vương sợi tình
Mây chiều hạc trắng lênh đênh
Biết đâu là bến yêu thương mà về!
Gió mưa, tiếng dế não nề
Đèn khuya chếch bóng tình phai canh tàn
Ngóng trông sỏi đá cũng mòn
Theo tình tình chạy, biết còn không ai?
Dáng xưa nhớ lắm tình ơi
Duyên đầu đẹp lắm mộng mơ trang tình
Hẹn hò hai đứa lặng thinh
Bao mùa thương mến! Bóng hình mờ xa!
Hương lòng như một đóa hoa
Sớm nở tối tàn ai có biết không?
Tại ai? Ai đó lạnh lùng
Cho em bước lạc! Chờ trông! Hững hờ!
Bửu Truyền