LỜI TÌNH BUỒN
Hỏi người lòng có pha phôi
Gập ghềnh con sóng chia đôi ngã tình?
Từ anh tăm biệt bóng hình
Mình tôi ở lại lặng thinh nhạt nhòa
Đắng cay tình chẳng thật thà
Dù tôi mắt vẫn kiêu sa mặn nồng
Trách ai hờ hững quay lưng
Còn đâu tiếng hát lời cùng tận nhau!
Sóng buồn đổ mãi tình đau
Hoàng hôn bước lạc giọt sầu mắt môi
Bơ vơ tình đã xa xôi
Heo may lá úa rụng rơi hững hờ...
Xa nhau chẳng phải tình cờ
Chỉ là anh đã giả vờ nhớ quên
Tình ta một thuở nồng êm
Trăm năm một giấc mơ này, còn nhau!
Phạm Thị Mình-Hưng.
&
Trăng đêm nghiêng bóng tình riêng
(họa)
Bửu Truyền
Duyên bén từ hạt còn phôi
Thương nhau từ thuở nằm nôi mới tình
Quấn quít như bóng ôm hình
Biển xanh mấy lúc tình sam phai nhòa.
Trời xa tim vốn thật thà
Giữ lòng muôn nỗi thiết tha ấm nồng
Dù cho ai đó quay lưng
Có duyên không nợ, cũng từng bên nhau!
Cuộc đời quá lắm thương đau
Không gây cay đắng phai màu son môi
Đã đành nếp thổi thành xôi
Ván kia đã đóng thuyền trôi hững hờ!
Gặp nhau một phút tình cờ
Mà sao son sắt mãi giờ chưa quên
Trao nhau ánh mắt dịu êm
Trăng đêm nghiêng bóng say mèm bên nhau!
Bửu Truyền
&
Ân Tình hương phấn bao la
(Họa)
Bửu Truyền
Má hồng dẫu có phôi pha
Ngày xanh mòn mỏi đôi ta vẫn tình
Em là bóng, anh là hình
Vắng anh em vẫn chong đèn chờ mong.
Xa nhau là thước đo đong
Có yêu mới thấm mấy tầng mưa sa.
Nửa khuya cất giọng mượt mà
Anh đàn em hát thiết tha ước thề.
Rượu nồng tình thắm đắm mê
Anh vui non Thái trăng thề mờ phai.
Bên đồi áo dính cỏ may
Ra công mà gỡ có hay em buồn?
Làm sao nước mắt khỏi tuôn
Càng say đắm lắm càng buồn về ta
Ân tình hương phấn bao la
Phải trân quý lắm, nhụy hoa mới còn.